Thứ Tư, 31 tháng 1, 2018

02.02.2018 - LỄ NẾN

           2/2 – Đức Mẹ dâng Con (Lễ Nến)

        Cuối thế kỷ thứ IV, một phụ nữ tên là Etheria đi hành hương tới Giêrusalem.
        Bản ghi chép của bà được tìm thấy năm 1887, cho thấy một thoáng nhìn về đời sống phụng vụ hồi đó. Trong số các nghi thức bà mô tả có lễ Hiển Linh (6 tháng 1), việc mừng Chúa giáng sinh, và mừng Đức Mẹ dâng Con trong Đền Thờ 40 ngày sau (15 tháng 2).
        Theo luật Môsê, một phụ nữ phải làm lễ Tẩy trần sau khi sinh con 40 ngày, khi phụ nữ này đến gặp các tư tế và dâng của lễ để thanh tẩy. Lễ này nhấn mạnh sự xuất hiện lần đầu tiên của Chúa Giêsu nơi Đền Thờ hơn là sự tẩy trần của Đức Mẹ. Việc tuân thủ này lan truyền qua Giáo hội Tây phương hồi thế kỷ thứ V và VI. Vì Giáo hội Tây phương mừng lễ Giáng Sinh ngày 25 tháng 12,
        lễ Đức Mẹ dâng Con được dời qua ngày 2 tháng 2 cho đủ 40 ngày sau lễ Giáng Sinh. Từ đầu thế kỷ thứ VIII, ĐGH Sergius cho rước nến.
        Cuối thế kỷ thứ VIII, việc làm phép nến và phân phát nến được áp dụng cho đến ngày nay, vì thế mà lễ này còn được gọi là Lễ Nến (Candlemas).        NGUÔN: HANH CAC THANH

02.02.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

 Dâng con trẻ.
– Thứ Sáu đầu tháng, tuần 4 thường niên – 
DÂNG CHÚA GIÊSU TRONG ĐỀN THÁNH (Lễ nến). Lễ kính.
"Mắt tôi đã nhìn thấy ơn cứu độ".
SUY  NIỆM:  Còn chúng ta thì sao?
             Nếu muốn sống tâm tình dâng hiến như Chúa và Mẹ, chúng ta cũng phải chấp nhận hy sinh và khổ đau trong cuộc sống hằng ngày.
            Đúng thế, chúng ta vốn thường ngại hy sinh và chạy trốn đau khổ, nhưng làm sao có thể lẩn tránh vì chúng được chất đầy trong cuộc sống chúng ta, chi bằng hãy can đảm chấp nhận.
            Hy sinh va khổ đau không phải là một cái gì làm cho chúng ta sợ hãi, những là một phần của đời sống chúng ta. Nếu biết đón nhận, nó sẽ thanh tẩy và làm cho chúng ta trở nên tinh ròng, như tục ngữ cũng đã nói: lửa thử vàng, gian nan thử đức.
           Hơn thế nữa, nếu chúng ta biết chấp nhận vì lòng yêu mến Chúa, thì những hy sinh và khổ đau ấy sẽ trở nên công phúc cho chúng ta, bởi vì lòng yêu mến là như chiếc đũa thần biến những hy sinh và khổ đau trở thành những sợi chỉ vàng, dệt nên tấm vải cuộc đời và làm cho cuộc đời chúng ta thực sự có giá trị trước mặt Thiên Chúa.
           Chính vì thế, thánh Phaolô đã khuyên nhủ: Anh em hãy hiến dâng thân xác anh em làm của lễ đẹp lòng Thiên Chúa, bởi vì Ngài yêu thích những ai trao ban một cách vui vẻ.

NGUỒN: TIN VUI MỖI NGÀY

THỨ SÁU, TUẦN IV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

02/02/2018
Thứ Sáu Mùa Thường Niên Năm chẵn
 Lễ Đức Mẹ Dâng Chúa Trong Đền Thánh
                       BÀI ĐỌC I: Ml 3, 1-4
             “Đấng Thống Trị mà các ngươi tìm kiếm, đến trong đền thánh Người”.
                      Trích sách Tiên tri Malakhi.
               Này đây Chúa là Thiên Chúa phán: “Đây Ta sai thiên thần Ta đi dọn đường trước mặt Ta!” Lập tức Đấng Thống Trị mà các ngươi tìm kiếm, và thiên thần giao ước mà các ngươi mong ước, đến trong đền thánh Người. Chúa các đạo binh phán: “Này đây Người đến”. Ai có thể suy tưởng đến ngày Người đến, và có thể đứng vững để trông nhìn Người? Vì Người sẽ như lửa thiêu đốt, như thuốc giặt của thợ giặt. Người sẽ ngồi như thợ đúc và thợ lọc bạc, Người sẽ thanh tẩy con cái Lêvi, và làm cho chúng nên sạch như vàng bạc. Chúng sẽ hiến dâng lễ tế cho Chúa trong công bình. Lễ tế của Giuđa và Giêrusalem sẽ đẹp lòng Chúa, như ngày xưa và như những năm trước. Đó là lời Chúa toàn năng phán. Đó là lời Chúa.
 ĐÁP CA: Tv 23, 7. 8. 9. 10
 Đáp: Vua hiển vinh là ai vậy? (c. 8a)
 1) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên; vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu! để Vua hiển vinh Người ngự qua. – Đáp.
 2) Nhưng Vua hiển vinh là ai vậy? Đó là Chúa dũng lực hùng anh, đó là Chúa anh hùng của chiến chinh. – Đáp.
 3) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên, vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu, để vua hiển vinh Người ngự qua. – Đáp.
 4) Nhưng Vua hiển vinh là ai vậy? Đó là Chúa đạo thiên binh, chính Người là Hoàng Đế hiển vinh. – Đáp.
                          BÀI ĐỌC II: Dt 2, 14-18
             “Người phải nên giống anh em Mình mọi đàng”.
                         Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
              Vì các con trẻ cùng chung thân phận máu thịt, chính Chúa Giêsu cũng giống như chúng, cũng thông phần điều đó, để nhờ cái chết của Người mà Người huỷ diệt kẻ thống trị sự chết là ma quỷ, và để giải thoát tất cả những kẻ sợ chết mà làm nô lệ suốt đời. Vì chưng Người không đến cứu giúp các thiên thần, nhưng đến cứu giúp con cái Abraham. Bởi thế, Người nên giống anh em Mình mọi đàng, ngõ hầu trong khi phụng sự Chúa, Người trở thành đại giáo trưởng nhân lành và trung tín với Chúa, để đền tội cho dân. Quả thật, bởi chính Người đã chịu khổ hình và chịu thử thách, nên Người có thể cứu giúp những ai sống trong thử thách. Đó là lời Chúa.
 ALLELUIA: Lc 2,32
 Alleluia, alleluia! – Ánh sang đã chiếu soi muôn dân, và là vinh quang của Israel dân Chúa. – Alleluia.
                       PHÚC ÂM: Lc 2, 22-32 {hoặc 22-40}
           “Mắt tôi đã nhìn thấy ơn cứu độ”.
                      Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
             Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là người thánh thuộc về Chúa”. Và cũng để dâng lễ vật cho Chúa, như có nói trong Luật Chúa, là một đôi chim gáy, hay một cặp bồ câu con. Và đây ở Giêrusalem, có một người tên là Simêon, là người công chính, kính sợ Thiên Chúa, và đang đợi chờ niềm ủi an của Israel. Thánh Thần cũng ở trong ông. Ông đã được Thánh Thần trả lời rằng: Ông sẽ không chết, trước khi thấy Đấng Kitô của Chúa. Được Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ ngay lúc cha mẹ trẻ Giêsu đưa Người đến để thi hành cho Người những tục lệ của Lề luật. Ông bồng Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: “Lạy Chúa, giờ đây, Chúa để cho tôi tớ Chúa ra đi bình an theo như lời Chúa đã phán: vì chính mắt con đã nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là Ánh sáng chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”. {Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà và nói với Maria mẹ Người rằng: “Đây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ!” Lúc ấy, cũng có bà tiên tri Anna, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm, rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giêsu cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel. Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo Luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.} Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

01.02.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

Chúa Giêsu sai đi mười hai tông đồ.
01/02 – Thứ Năm đầu tháng, tuần 4 thường niên.
"Người bắt đầu sai các ông đi".
SUY NIỆM 1: Sứ mệnh tông đồ

              Một tôn giáo chỉ tồn tại, nếu mỗi ngày một phát triển và có thêm người gia nhập.
              Kitô giáo do Chúa Giêsu thiết lập cũng nằm trong diện đó. Dưới con mắt Chúa, mỗi linh hồn đều có giá trị như nhau và mỗi người đều được sai đi tìm những con chiên lạc và dẫn chúng về đồng cỏ xanh tươi. Ngài ý thức rằng Thiên Chúa đã tạo dựng con người, không phải để bị vất vào lò lửa đời đời, nhưng là để được thu vào kho lẫm.
              Do đó, mối bận tâm lớn nhất của Ngài khi đến thế gian chính là đem Tin Mừng cứu độ cho mọi người. Từ trước tới giờ, Ngài vẫn làm việc đó một mình, nhưng nay vì tính cách khẩn thiết của việc tông đồ, Ngài cần có những con người cộng tác:
              Mùa gặt bề bộn, mà thợ gặt thì ít. Sứ mệnh tông đồ từ nay được trao cho họ. Sứ mệnh đó thật cao cả và cấp bách, vì thế Chúa đòi hỏi nơi họ sự thoát ly trọn vẹn, hoàn toàn phó thác cho Thiên Chúa quan phòng. Ra đi một cách thảnh thơi, không bồn chồn, không bối rối, không bận tâm đến bị, đến tiền. Không những thế, họ còn phải hy sinh tất cả cho sứ mệnh, đo lường mọi sự theo lợi ích của Nước Thiên Chúa. Họ chấp nhận giao tiếp với thế gian nếu đó là cơ hội để phổ biến sứ điệp, họ không mưu cầu tư lợi, nhưng dũ bỏ hết những gì không liên quan đến sứ mệnh, chỉ như thế, họ mới có thể đạt tới trình độ siêu thoát và dễ dàng chinh phục các linh hồn về cho Nước Chúa.
               Mỗi người chúng ta cũng được kêu gọi vào sứ mệnh tông đồ, chúng ta có ý thức sứ mệnh cao cả ấy không? Các linh hồn được cứu rỗi hay bị luận phạt, một phần lớn tùy thuộc vào đời sống của chúng ta. Ðiều đó có thể làm chúng ta run sợ, nhưng nếu chúng ta nhiệt tâm mở rộng Nước Chúa nơi các tâm hồn, chúng ta sẽ được an tâm, không ai có thể trách chúng ta đã đùa giỡn với số phận đời đời của họ, và các linh hồn sẽ là triều thiên cho chúng ta trong ngày Chúa vinh quang ngự đến.
                Chúng ta hãy sống kết hiệp với Chúa. Tất cả hoạt động của chúng ta sẽ chẳng có giá trị gì, nếu không bắt nguồn từ tình yêu Thiên Chúa. Càng kết hiệp với Chúa, chúng ta càng có khả năng chu toàn bổn phận người tông đồ giữa dân Chúa, và như vậy chắc chắn chúng ta sẽ nhận được phần thưởng Chúa hứa cho người thợ tận tâm, nhiệt tình cho Nước Chúa trị đến.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

THỨ NĂM TUẦN IV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

Thứ năm đầu tháng tuần 4 Thường Niên - Năm B
                   BÀI ÐỌC I: 1 V 2, 1-4. 10-12
           "Cha sắp bước vào con đường chung của thiên hạ; Salomon, con hãy can đảm và ăn ở xứng danh nam nhi".
                  Bài trích sách Các Vua quyển thứ nhất.     
            Gần ngày băng hà, Ðavít truyền cho Salomon, con trai của ông rằng: "Cha sắp bước vào con đường chung của thiên hạ. Con hãy can đảm, và ăn ở xứng danh nam nhi. Con hãy tuân giữ các huấn lệnh của Chúa là Thiên Chúa con, hãy đi trong đường lối của Người, hãy tuân giữ các lễ nghi, giới răn, thánh chỉ và giáo huấn của Người như đã ghi chép trong Luật Môsê, ngõ hầu con đi đâu, con cũng hiểu biết mọi việc con làm, để Chúa hoàn thành lời Người đã nói về cha rằng: "Nếu con cái ngươi tuân giữ đường lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong chân lý, thì ngươi sẽ không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel". Vậy vua Ðavít yên giấc với các tổ phụ và được mai táng trong thành Ðavít. Ðavít làm vua Israel được bốn mươi năm: tại Hebron, ngài cai trị bảy năm; tại Giêrusalem, ngài cai trị ba mươi ba năm. Còn Salomon lên ngôi Ðavít cha ngài, và triều đại ngài rất vững bền. Ðó là lời Chúa.
 ÐÁP CA: 1 Sb 29, 10. 11ab. 11d-12a. 12bcd
Ðáp: Chúa thống trị trên tất cả mọi loài (c. 12b).
1) Ðavít đã chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể cộng đồng, người thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, từ đời đời tới muôn muôn thuở".
2) Lạy Chúa, cao sang, quyền bính và vinh quang, chiến thắng, lời ca khen đều thuộc về Chúa, vì tất cả những gì trên trời dưới đất là của Chúa.
3) Chúa ngự trên tất cả những đế vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa.
4) Chúa thống trị trên tất cả mọi loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong tay Chúa; ở trong tay Chúa, mọi uy phong và vững bền.
 ALLELUIA: Ga 6, 64b và 69b
All. All. - Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là sự sống: Chúa có những lời ban sự sống đời đời. - All.
                           PHÚC ÂM: Mc 6, 7-13
              "Người bắt đầu sai các ông đi".
                          Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
               Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: "Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

31.01.2018 - HẠNH CÁC THÁNH

 – Thánh Gioan Bosco,
Linh mục (1815-1888)
Kết quả hình ảnh cho HinhTHanh DON BOSCO
             Gioan Bosco sinh ngày 16-8-1815 tại Berchi (Asti, Torino, Ý).
             Lý thuyết giáo dục của thánh Gioan Bosco được dùng nhiều trong các trường học ngày nay. Đó là một hệ thống bảo vệ, phản đối hình phạt thể lý và đặt học sinh trong môi trường tránh dịp tội. Ngài khuyên thường xuyên lãnh nhận Bí tích Hòa Giải và Thánh Thể. Ngài kết hợp việc đào tạo giáo lý và hướng dẫn, tìm cách kết hợp đời sống tâm linh với công việc, học và chơi.
             Hồi nhỏ, được khuyến khích làm linh mục nên ngài có thể làm việc với các em trai. Ngài thụ phong linh mục năm 1841. Việc phục vụ người trẻ bắt đầu khi ngài gặp một đứa trẻ mồ côi và hướng dẫn cậu bé chuẩn bị rước lễ lần đầu. Rồi ngài tụ họp các bạn trẻ lại và dạy giáo lý.
              Sau khi làm tuyên úy ở một nhà tế bần (hospice) dành cho các em gái lao động, ngài mở Nhà nguyện Thánh Phanxicô Salê cho các em trai. Vài nhà tài trợ giàu có và uy thế đã góp tiền để ngài có thể mở xưởng cho các em trai đóng giày và may.
              Năm 1856, Khánh Lễ Viện đã có tới 150 em trai và có nhà in để xuất bản các sách giáo lý và tôn giáo. Mối quan tâm của ngài về việc hướng nghiệp và xuất bản khiến ngài trở thành thánh bảo trợ giới trẻ học việc và các nhà xuất bản Công giáo. Danh tiếng giảng dạy của ngài lan nhanh. Năm 1850, ngài đã đào tạo được những người hỗ trợ ngài giảm bớt những khó khăn trong việc đào tạo các linh mục trẻ. Năm 1854, ngài và các cộng sự cùng tụ họp lại dưới sự bảo trợ của Thánh Phanxicô Salê. Nhờ ĐGH Piô IX khuyến khích, Thánh Gioan tụ họp 17 anh em và lập Dòng Salêdiêng năm 1859. Hoạt động của dòng tập trung vào việc giáo dục và truyền giáo. Sau đó, ngài lập Dòng nữ Salêdiêng để giúp đỡ các cô gái.
               Ngài qua đời lúc 4 giờ 45 ngày 31-1-1888 tại Valdocco (Torino, Ý), và được an táng chiều ngày 6-2-1888 tại Valsalice (Ý quốc). Nhân dịp phong chân phước, mộ ngài được khai quật ngày 16-5-1929. Lạ thay, xác ngài không có gì lạ thường và vẫn nguyên vẹn. ĐGH Piô XI tôn phong chân phước cho ngài ngày 2-6-1929 tại Vatican – lúc Chân phước Philip Rrinaldi là Bề trên cả). Ngày 9-6-1929, Thánh quan Don Bosco được rước về Valdocco.
              Cũng chính ĐGH Piô XI tôn phong hiển thánh cho ngài ngày 1-4-1934 tại Vatican, đúng ngày đại lễ Phục Sinh và kết thúc Năm Thánh Cứu Độ
NGUỒN: HOIDONG MTGTĐ.NET

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

31.01.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

Chúa Giêsu tại quê hương Nadarét.
– Thứ Tư tuần 4 thường niên.
"Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương".
 SUY NIỆM:

       Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã làm phép lạ chữa khỏi bệnh cho người phụ nữ mắc bệnh băng huyết và làm cho bé gái 12 tuổi sống lại. Chúng ta thấy những việc mà con người không có khả năng thực hiện thì đối với Chúa lại rất dễ dàng.
       Hôm nay có một phép lạ rất đặc biệt, chính là Chúa Giêsu chữa lành cho người phụ nữ bị bệnh băng huyết. Bà chỉ cần chạm vào áo Chúa lập tức bà khỏi bệnh ngay. Thật là thú vị khi ta gặp đến đoạn này "Đức Giêsu thấy có một năng lực từ nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: ai đã sờ vào áo tôi?" Quả thật nếu là chúng ta, chúng ta cũng sẽ rất ngạc nhiên khi Chúa hỏi câu hỏi này. Bởi vì lúc đó có rất nhiều người xung quanh Chúa, họ lại còn đang chen lấn nhau. Với niềm tin vào Thiên Chúa bà đã được khỏi bệnh, chỉ với một việc làm hết sức đơn giản là chạm vào áo Chúa. Hai phép lạ mà Chúa làm hôm nay để chứng tỏ cho chúng ta thấy Chúa làm chủ tất cả mọi sự dữ, kể cả cái chết. Sau đó Chúa đã cứu sống con gái của trưởng hội đường Gia-ia. Khi đã cứu sống cô gái trước sự kinh ngạc và thán phục của mọi người, Chúa bảo họ đừng nói cho ai biết việc này.                    Chúng ta thấy rằng những công việc bên ngoài của Chúa được rất nhiều người ca ngợi, nhưng thái độ của Chúa thì khiêm tốn, âm thầm và không phô trương.
        Bài Tin Mừng hôm nay muốn nhắn nhủ chúng ta hai điều. Thứ nhất, đặt niềm tin vào Thiên Chúa chúng ta sẽ không thất vọng. Chúng ta đừng thất vọng khi niềm tin của chúng ta vẫn còn yếu kém. Ngày nay đức tin của chúng ta sẽ rất dễ bị lung lay khi khoa học phát triển. Sẽ có rất nhiều người chống đối và phản bác lại niềm tin của chúng ta. Chúa Giêsu đã nói, Nước Chúa sẽ mãi luôn lớn mạnh,
         Chúa Thánh Thần sẽ luôn làm việc để xua đuổi những ác thần đó ra khỏi chúng ta. Chỉ cần thái độ chúng ta kiên vững và để cho Thiên Chúa làm việc trên chúng ta. Thứ hai, chúng ta đừng phô trương hay khoe khoang những việc làm của chúng ta. Ai cũng muốn mình được khen ngợi hay được mọi người biết đến khi mình làm được việc này hay việc kia. Chúa Giêsu đã dạy rằng đừng để tay phải biết việc tay trái làm. Niềm vui thật sự khi chúng ta cảm nhận được người khác vui, khi chúng ta làm một việc bác ái với họ, chứ không phải là nhận được những lời khen ngợi từ người khác.
          Lạy Chúa, xin giữ gìn đức tin của chúng con, xin ban cho chúng con có một đức tin kiên vững. Xin cũng cho con biết khiêm tốn, không phô trương những việc tốt mình làm, để con có thể cùng vui với người vui và khóc với người khóc.
NGUỒN: SUY NIỆM MỖI NGAY

THỨ TƯ, TUẦN IV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

31/01/2018
Thứ Tư Mùa Thường Niên Năm Chẵn
                     BÀI ĐỌC I: 2 Sm 24, 2. 9-17
            “Chính con đã phạm tội, nhưng những người này là những con chiên, họ có làm gì đâu?”                             Trích sách Samuel quyển thứ hai.
             Trong những ngày ấy, vua Đavít nói với Gioáp tư lệnh quân đội rằng: “Ngươi hãy đi kinh lý khắp các chi tộc Israel, từ Đan đến Bersabê, và kiểm tra dân chúng, để ta biết dân số”. Gioáp nạp sổ kiểm tra dân chúng cho vua. Trong dân Israel có tám trăm ngàn dũng sĩ biết xử dụng gươm, còn phía Giuđa có năm trăm ngàn người thiện chiến. Sau khi kiểm tra dân số, Đavít hồi hộp và thưa cùng Chúa rằng: “Con đã phạm tội nặng nề trong việc con đã làm. Nhưng, lạy Chúa, xin xoá tội ác cho tôi tớ Chúa, vì con đã hành động quá dại dột”. Sáng hôm sau, khi Đavít thức dậy, có lời Chúa phán cùng ông Gad, vị tiên tri và thị kiến của Đavít rằng: “Ngươi hãy đi nói với Đavít: Đây Chúa phán: Ta cho ngươi ba điều, ngươi hãy chọn điều nào ngươi muốn, rồi Ta sẽ thi hành”. Gad đến cùng Đavít và tâu rằng: “Hoặc ngài phải chịu bảy năm đói kém trong nước ngài, hoặc trong ba tháng, ngài phải lẩn trốn quân thù tìm bắt bớ ngài, hoặc là trong nước ngài phải chịu dịch tả suốt ba ngày, giờ đây ngài hãy suy nghĩ đắn đo và chịu điều nào đi để tôi thưa lại cùng Đấng đã sai tôi”. Đavít trả lời cho Gad rằng: “Tôi khổ quá! Nhưng thà rơi vào tay Chúa còn hơn là rơi vào tay người phàm, vì Chúa rất nhân từ”. Chúa đã giáng cơn dịch tả xuống Israel từ sáng hôm ấy cho đến thời gian đã định. Từ Đan tới Bersabê, có đến bảy mươi ngàn người đàn ông trong dân phải chết. Đang lúc thiên thần Chúa giơ tay để tàn phá Giêrusalem, thì Chúa hối tiếc trước sự đau khổ, nên phán bảo thiên thần đang giết phạt dân chúng rằng: “Thôi đủ rồi! Giờ đây hãy dừng tay lại”. Bấy giờ thiên thần Chúa đang ở gần sân lúa của Aruna người Giêbusa. Khi thấy thiên thần sát phạt dân chúng, Đavít thưa cùng Chúa rằng: “Chính con là kẻ đã phạm tội, chính con đã làm điều gian ác; nhưng những người này là những con chiên, họ có làm gì đâu? Vậy xin tay Chúa đè nặng trên con và trên nhà cha con”. Đó là lời Chúa.
 ĐÁP CA: Tv 31, 1-2. 5. 6. 7
 Đáp: Lạy Chúa, Chúa đã tha thứ tội lỗi cho con (c. 5c).
 1) Phúc thay người được tha thứ lỗi lầm, và tội phạm của người được ơn che đậy! Phúc thay người mà Chúa không trách cứ lỗi lầm, và trong lòng người đó chẳng có mưu gian. – Đáp.
 2) Con xưng ra cùng Chúa tội phạm của con, và lỗi lầm của con, con đã không che giấu. Con nói: “Con thú thực cùng Chúa điều gian ác của con, và Chúa đã tha thứ tội lỗi cho con”. – Đáp.
 3) Bởi thế nên mọi người tín hữu sẽ nguyện cầu cùng Chúa trong thời buổi khốn khó gian truân. Khi sóng cả ba đào ập tới, chúng sẽ không hại nổi những người này. – Đáp.
 4) Chúa là chỗ dung thân, Chúa giữ tôi khỏi điều nguy khổ, Chúa đùm bọc tôi trong niềm vui ơn cứu độ. – Đáp.
 ALLELUIA: Ga 8, 12
 Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống”. – Alleluia.
                       PHÚC ÂM: Mc 6, 1-6
           “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương”.
                      Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
             Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người. Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm được phép lạ nào, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh và giảng dạy. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/ HĐGMVN

Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2018

30.01,2018- SUY NIỆM LỜI CHÚA

Tin nơi Chúa Giêsu.
 – Thứ Ba tuần 4 thường niên.
"Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy".
Suy Niệm : TIN SẼ ĐƯỢC KHỎI (Mc 5, 21-43)

              Trong suốt hành trình rao giảng Tin Mừng, Đức Giêsu gặp rất nhiều người đến xin Ngài chữa bệnh hoặc người ta tự ý đụng chạm đến Ngài để được khỏi bệnh.
              Trong mọi trường hợp, Ngài đều khơi gợi lên nơi họ một mối tương quan trực tiếp với Ngài. Mối liên hệ đó chính là đức tin. Có đức tin sẽ được lành. Không có đức tin thì không thể khỏi.
               Hôm nay Tin Mừng thuật lại việc Đức Giêsu chữa lành một người đàn bà bị băng huyết và cho em bé 12 tuổi đã chết được sống lại. Trường hợp người đàn bà băng huyết thì Đức Giêsu đòi hỏi bà ta phải có niềm tin trực tiếp vào Ngài. Còn với em bé được Ngài cho sống lại thì chính đức tin của cha em đã làm Đức Giêsu chạnh lòng thương và cứu sống em.
               Trong cuộc sống đạo của chúng ta, nhiều khi chúng ta tin Chúa, nhưng tin nửa vời, tức là tin khi thành công, thuận lợi, nhưng khi đức tin bị thử thách, chúng ta sẵn sàng buông xuôi. Như vậy, nếu không có lợi thì tức khắc chúng ta chuyển niềm tin sang đối tượng khác! Chúa không còn là Đấng duy nhất chúng ta tin tưởng!
               Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết cộng tác với ơn Chúa để làm cho đức tin của mình được triển nở. Bởi vì đức tin mà không việc làm thì đức tin chết. Đức tin phải được thanh uyện bằng những thử thách. Có thế, chúng ta mới có kinh nghiệm về sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời của mình, và mình mới đủ can đảm để làm chứng cho Chúa ngay trong những lúc khó khăn, thử thách nhất.
               Lạy Chúa Giêsu, xin bạn thêm đức tin cho chúng con, để chính nhờ đức tin của chúng con vào Chúa, chúng con được sự sống đời đời. Amen. ( Nguồn: Suy Niệm Mỗi Ngày ).

THỨ BA, TUẦN IV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

30/01/2018
Thứ Ba Mùa Thường Niên Năm Chẵn
                       BÀI ĐỌC I: 2 Sm 18, 9-10. 14b. 24-25a. 30 – 19, 3
             “Absalon con cha ơi, sao cha không chết thay cho con?”
                      Trích sách Samuel quyển thứ hai.
               Trong những ngày ấy, Absalon đang cỡi lừa, tình cờ gặp các cận vệ của Đavít, và khi con lừa đi qua dưới cây sồi to lớn rậm rạp, thì đầu ông vướng vào cây sồi, và ông bị treo lơ lửng, và con lừa ông đang cỡi cứ chạy. Có người thấy vậy, liền đi báo cho Gioáp rằng: “Tôi đã thấy Absalon bị treo trên cây sồi”. Gioáp cầm ba chiếc lao phóng thẳng vào tim Absalon. Bấy giờ Đavít đang ngồi giữa hai cửa, còn người lính gác lúc đó đi trên thành phía trên cửa, ngước mắt lên trông thấy một người chạy về. Tên lính gác hô to báo tin cho vua. Vua liền nói: “Nếu chỉ có một đứa, tức là nó mang tin mừng”. Vua nói với anh ta: “Ngươi hãy qua bên này”. Khi anh ta đi qua và đứng đó, thì tên Kusi xuất hiện và tâu vua rằng: “Tâu đức vua, tôi mang đến cho vua một tin mừng, vì hôm nay, Chúa đã xét xử bênh vực đức vua, Người đã giải thoát đức vua khỏi tay tất cả những kẻ dấy lên chống lại đức vua”. Vua hỏi Kusi: “Absalon con ta có bình an không?” Kusi thưa lại: “Ước gì các thù địch của đức vua và toàn thể những kẻ dấy lên chống đức vua, đều bị tai hoạ như chàng thanh niên đó”. Bấy giờ vua buồn sầu và đi lên lầu nơi cổng thành mà khóc lóc. Ngài vừa đi vừa nói: “Con ơi, hỡi Absalon! Absalon con ơi! Sao cha không chết thay cho con! Absalon con ơi! Absalon con ơi! Chớ gì ai để cha chết thay cho con. Absalon con ơi! Con ơi, hỡi Absalon!” Người ta đi báo tin cho Gioáp hay rằng đức vua khóc lóc và than tiếc con, nên hôm đó cuộc chiến thắng trở nên tang chế cho toàn dân, vì hôm đó, dân chúng nghe nói rằng: “Đức vua thương tiếc con mình”. Đó là lời Chúa. 
ĐÁP CA: Tv 85, 1-2. 3-4. 5-6
 Đáp: Lạy Chúa, xin ghé tai nghe, xin nhậm lời con (c. 1a).
 1) Lạy Chúa, xin ghé tai nghe, xin nhậm lời con, vì con đau khổ và cơ bần. Xin bảo toàn mạng sống con, vì con hiếu thảo với Ngài, xin cứu vớt người bầy tôi đang cậy trông vào Chúa. – Đáp.
 2) Ngài là Thiên Chúa của con, xin thương con, lạy Chúa, vì con ân cần kêu van Ngài. Nguyện cho bầy tôi Chúa được hân hoan, vì, lạy Chúa, con vươn hồn lên tới Chúa. – Đáp.
 3) Lạy Chúa, vì Chúa nhân hậu và khoan dung, giàu lượng từ bi với những ai kêu cầu Chúa. Lạy Chúa, xin nghe lời con khẩn nguyện, và quan tâm đến tiếng con van nài. – Đáp.
 ALLELUIA: Tv 144, 13cd
 Alleluia, alleluia! – Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. – Alleluia.
                       PHÚC ÂM: Mc 5, 21-43
             “Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.
                      Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
               Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía. Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?'” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”. Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi!”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2018

29.01..2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

– Thứ Hai tuần 4 thường niên.
"Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này".
SUY NIỆM : Chúa tỏ bày quyền năng, và …

            Sau phép lạ dẹp yên sóng gió, hôm nay trong đoạn Tin Mừng này, Chúa Giêsu lại tỏ bày quyền năng của Ngài ở vùng đất dân ngoại.
            Sức mạnh của sự dữ thật lớn, nhưng Ðức Giêsu không gặp khó khăn nào khi xua trừ ma quỉ.                Vậy mà Ngài phải khựng lại trước thái độ của con người.
            Trình thuật kết thúc bằng sự thất bại bi thảm: Ðức Giêsu bị người ta trục xuất khéo léo. Thiên Chúa luôn mở rộng con đường hạnh phúc, nhưng Satan thì cản lối và con người lại nhát đảm dấn thân.
             Họ khước từ bởi họ quyến luyến với trần thế hơn.
                                                                                         (NGUỒN: SUY NIÊM  MỖI NGÀY)

THỨ HAI, TUẦN IV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

29/01/2018
Thứ Hai Mùa Thường Niên Năm Chẵn
                     BÀI ĐỌC I: 2 Sm 15, 13-14. 30; 16, 5-13a
            “Chúng ta hãy trốn khỏi Absalon. Hãy để Sêmê nguyền rủa theo lệnh của Chúa”.
                    Trích sách Samuel quyển thứ hai.
              Trong những ngày ấy, có kẻ đến báo tin cho Đavít rằng: “Toàn dân Israel hết lòng theo Absalon. Đavít liền nói cùng các cận thần của ông ở Giêrusalem rằng: “Hãy chỗi dậy, chúng ta trốn đi, vì chúng ta không sao thoát khỏi tay Absalon. Các ngươi hãy ra mau đi, kẻo nó đến bắt chúng ta, gây tai hại cho chúng ta và dùng gươm giết hết dân thành”. Đavít trèo lên núi Cây Dầu, ông vừa leo vừa khóc lóc, đi chân không, đầu phủ khăn. Toàn dân theo ông cũng trùm đầu, vừa leo vừa khóc. Vậy vua Đavít đến Bahumrim. Và này xuất hiện một người thuộc dòng họ Saolê, tên là Sêmê, con ông Giêra. Anh ta vừa đi vừa nguyền rủa, rồi ném đá Đavít và những cận vệ của vua. Toàn thể dân chúng và tất cả binh sĩ đều đi hai bên tả hữu nhà vua. Vậy Sêmê nguyền rủa nhà vua rằng: “Hỡi kẻ khát máu, người của Bêlial, xéo đi, xéo đi! Chúa đã đổ trên đầu ngươi tất cả máu của nhà Saolê mà ngươi đã tiếm vị. Thiên Chúa đã trao vương quốc vào tay Absalon, con ngươi. Này tai hoạ hành hạ ngươi, vì ngươi là một tên khát máu”. Bấy giờ Abisai con trai của Sarvia, tâu vua rằng: “Cớ sao thằng chó chết này nguyền rủa đức vua tôi? Để tôi đi lấy đầu nó”. Vua phán rằng: “Hỡi con của Sarvia, Ta với khanh có liên hệ gì đâu? Cứ để mặc nó nguyền rủa. Vì Chúa bảo nó: ‘Hãy nguyền rủa Đavít’, ai dám hỏi nó: ‘Tại sao ngươi hành động như vậy?'” Và Đavít nói với Abisai và toàn thể các cận vệ rằng: “Kìa, con trai bởi lòng ta sinh ra, mà còn tìm giết ta, phương chi con của Giêmini đây. Hãy để nó nguyền rủa theo lệnh Chúa. Biết đâu Chúa sẽ nhìn thấy nỗi khổ tâm của ta, và hôm nay, Người sẽ đổi lời dữ ra hạnh phúc cho ta”. Đavít và các cận vệ của ông cứ tiếp tục đi. Đó là lời Chúa.
 ĐÁP CA: Tv 3, 2-3. 4-5. 6-7
 Đáp: Lạy Chúa! Xin Chúa đứng lên, xin cứu vớt con! (c. 8).
 1) Thân lạy Chúa, nhiều thay người bách hại con, nhiều thay người nổi dậy chống con. Về con, nhiều kẻ thốt ra lời: “Hết trông hắn được Chúa trời cứu độ”. – Đáp.
 2) Nhưng, lạy Chúa, Chúa là thuẫn hộ thân con, là vinh quang con, Chúa cho con ngẩng đầu lên. Con lên tiếng kêu cầu tới Chúa, và Chúa đã nghe con từ núi thánh của Ngài. – Đáp.
 3) Con nằm xuống và đã ngủ ngon, rồi thức khoẻ vì Chúa đỡ nâng con. Con không kinh hãi ức triệu người ở chung quanh đồn trú hại con. Lạy Chúa! Xin Chúa đứng lên, xin cứu vớt con! – Đáp. ALLELUIA: Tv 129, 5
 Alleluia, alleluia! – Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. – Alleluia.                            PHÚC ÂM: Mc 5, 1-20
             “Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”.
                       Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
               Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ sang bờ biển bên kia, đến địa hạt Giêrasa. Chúa Giêsu vừa ở thuyền lên, thì một người bị quỷ ô uế ám từ các mồ mả ra gặp Người. Người đó vẫn ở trong các mồ mả mà không ai có thể trói nổi, dù dùng cả đến dây xích, vì nhiều lần người ta đã trói anh ta, gông cùm xiềng xích lại, nhưng anh ta đã bẻ gãy xiềng xích, phá gông cùm, và không ai có thể trị nổi anh ta. Suốt ngày đêm anh ta ở trong mồ mả và trong núi, kêu la và lấy đá rạch mình mẩy. Thấy Chúa Giêsu ở đàng xa, anh ta chạy đến sụp lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, ông với tôi có liên hệ gì đâu? Vì danh Thiên Chúa, tôi van ông, xin chớ hành hạ tôi”. Nhưng Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”. Và Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là cơ binh, vì chúng tôi đông lắm”. Và nó nài xin Người đừng trục xuất nó ra khỏi miền ấy. Gần đó, có một đàn heo đông đảo đang ăn trên núi, những thần ô uế liền xin Chúa Giêsu rằng: “Hãy cho chúng tôi đến nhập vào đàn heo”. Và Chúa Giêsu liền cho phép. Các thần ô uế liền xuất ra và nhập vào đàn heo, rồi cả đàn chừng hai ngàn con lao mình xuống biển và chết đuối. Những kẻ chăn heo chạy trốn và loan tin đó trong thành phố và các trại. Người ta liền đến xem việc gì vừa xảy ra. Họ tới bên Chúa Giêsu, nhìn thấy kẻ trước kia bị quỷ ám ngồi đó, mặc quần áo và trí khôn tỉnh táo, và họ kinh hoảng. Những người đã được chứng kiến thuật lại cho họ nghe mọi sự đã xảy ra như thế nào đối với người bị quỷ ám và đàn heo. Họ liền xin Chúa Giêsu rời khỏi ranh giới họ. Khi Người xuống thuyền, kẻ trước kia bị quỷ ám xin theo Người. Nhưng người không cho mà rằng: “Con hãy về nhà với thân quyến, và loan truyền cho họ biết những gì Thiên Chúa đã làm cho con và đã thương con”. Người đó liền đi và bắt đầu tuyên xưng trong miền thập tỉnh, tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm cho anh ta, và mọi người đều thán phục. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018

GIÁO XỨ THỦ ĐỨC: Thông Tin Giáo Xứ ( Từ CN 28.01 - CN 04.02.2018)

THÔNG TIN GIÁO XỨ
(Tuần lễ từ Chúa Nhật 28/01 đến Chúa Nhật 04/02/2018)
   I. Lịch Phụng Vụ trong tuần : 
         Hôm nay Chúa Nhật 28/01, Chúa Nhật 4 Thường Niên.
        Thứ Tư 31/01, Thánh Gioan Bosco linh mục, lễ nhớ.
        Thứ Năm đầu tháng.
        Thứ Sáu đầu tháng 02/02, Dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh, lễ Nến, lễ kính.
        Thứ Bảy đầu tháng. Chúa Nhật 04/02, Chúa Nhật 5 Thường Niên.
   II. Tin Giáo xứ : 
       1. Giáo xứ chúc mừng và cầu nguyện cho bà con Giáo Họ Don Bosco nhân dịp bổn mạng trong thánh lễ 17g30 chiều thứ Tư 31/01/2018.
       2. Thứ Sáu tuần này - lễ Nến, do đó trước thánh lễ sáng chiều có cử hành nghi thức làm phép nến và kiệu nến ; sau lễ chiều có đặt tay chúc lành cho các em thiếu nhi và các thai phụ. Ông bà anh chị em có nhu cầu làm phép nến, xin mang đến nhà thờ trước giờ lễ, xin dán tên bên ngoài bao đựng nến để nhận lại sau lễ.
       3. Thứ Bảy tuần này 03/02, buổi sáng lúc 8g00 Giáo xứ sẽ trao quà cho những gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn để chia sẻ niềm vui ngày Tết.
           Và lúc 18g30 tối cùng ngày, sẽ khai mạc Lễ Hội Ẩm Thực tại Giáo Xứ. Mời bà con giáo dân đến chung vui.
       4. Thứ bảy và Chúa Nhật hôm nay, các Dì Mến Thánh Giá Cái Nhum đến giáo xứ để xin bà con giáo dân giúp đỡ xây dựng nhà nguyện của nhà dòng. Mong đón nhận được tấm lòng quảng đại của bà con giáo dân.
                                                                                      Cha Sở Giáo Xứ Thủ Đức

28.01.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

Chúa Nhật 4 Thường Niên năm B .
SUY NIỆM: Vị Tôn Sư đích thự
CHÚA NHẬT 4 THƯỜNG NIÊN: VỊ TÔN SƯ ĐÍCH THỰC
            Hầu hết chúng ta đã từng cắp sách đến trường và được các thầy cô dạy bảo. Chúng ta đã được thụ giáo dưới sự chỉ dẫn của các bậc làm thầy, bởi lẽ ‘Nhất tự vi sư, bán tự vi sư’, một chữ hay dù nửa chữ, các ngài cũng là thầy giáo dạy bảo chúng ta.
                          Tuy nhiên, Chúa Giêsu đã từng nói với các học trò : “Đừng gọi ai dưới đất là thầy, vì anh em chỉ có một ‘Rabbi’, một thầy duy nhất (Mt 23,8)”.                      Trong Tin Mừng hôm nay, thánh Marcô cũng trình thuật lại việc Chúa Giêsu vào hội đường ở Capharnaum và giảng dạy như một Đấng có uy quyền (Mc 1,22). Cách Đức Giêsu dạy dỗ khác xa với cung cách làm thầy của các rabbi hồi xưa, cũng chẳng giống các vị tiến sỹ đứng trên bục giảng trong các giảng đường đại học ngày hôm nay.
                          Ngài không nổi trội về kiến thức uyên bác hay có những bằng cấp chuyên môn, nhưng trên hết, Đức Giêsu là Đấng ‘Messia’, là Đấng đã đến trần gian để công bố cho chúng ta một Tin Mừng.
              Tin Mừng đó được hiển thị rõ nét qua các phép lạ Chúa Giêsu thực hiện như được Thánh sử Marcô mô tả trong bài Tin Mừng hôm nay.
                           Chúa giảng dạy kèm theo những phép lạ chứng tỏ Ngài là một ‘Đấng có uy quyền’, và đó là dung mạo của vị tôn sư đích thực mà chúng ta cần cùng chiêm và học hỏi.
(Nguồn: Suy Niệm Mỗi Ngày )

CHÚA NHẬT IV THƯỜNG NIÊN - NĂM B

28/01/2018
Chúa Nhật IV Mùa Thường Niên Năm B
                    BÀI ĐỌC I: Đnl 18, 15-20
          “Ta sẽ gầy dựng một tiên tri và Ta sẽ đặt lời Ta vào miệng người”.
                   Trích sách Đệ Nhị Luật.
            Môsê nói với dân chúng rằng: “Chúa là Thiên Chúa các ngươi, sẽ gầy dựng giữa các ngươi và giữa những anh em các ngươi, một tiên tri như ta: các ngươi sẽ nghe lời người, như các nguơi đã xin cùng Chúa là Thiên Chúa các ngươi ở Horeb khi có cuộc đại hội, và các ngươi nói rằng: Tôi không muốn nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa tôi nữa, tôi không muốn thấy ngọn lửa vĩ đại này nữa, kẻo tôi phải chết. Và Chúa phán cùng tôi: sự họ đã nói, là tốt. Ta sẽ gầy dựng giữa anh em của họ một tiên tri như ngươi; Ta sẽ đặt vào miệng người những lời của Ta, người sẽ nói cho họ biết tất cả những điều Ta sẽ truyền cho người. Và nếu kẻ nào không nghe lời của Ta mà người sẽ nói nhân danh Ta, chính Ta sẽ xét xử nó. Nhưng tiên tri nào tự phụ, nhân danh Ta mà nói lời Ta không truyền phải nói, hoặc nhân danh các thần khác mà nói, thì sẽ chết”. Đó là lời Chúa.
 ĐÁP CA: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9.
 Đáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các bạn đừng cứng lòng (c. 8).
 1) Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Đá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người. – Đáp.
 2) Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Đấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người. – Đáp.
 3) Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Đừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta”. – Đáp.
                        BÀI ĐỌC II: 1 Cr 7, 32-35
             “Người nữ đồng trinh lo lắng việc Chúa, để nên thánh”.
                       Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
              Anh em thân mến, tôi ước mong anh em khỏi phải lo lắng. Người không có vợ thì lo lắng việc Chúa, và tìm cách làm đẹp lòng Chúa. Nhưng người đã có vợ thì lo lắng việc đời này, và tìm cách làm đẹp lòng vợ mình, và họ bị chia xẻ. Cũng thế, người phụ nữ không có chồng và đồng trinh thì lo lắng việc Chúa, để nên thánh phần xác và phần hồn. Còn người phụ nữ đã có chồng thì lo lắng việc đời này, và tìm cách làm đẹp lòng chồng mình. Tôi nói thế vì ích lợi cho anh em, chứ không phải để gài bẫy anh em đâu, nhưng là để hướng dẫn anh em đến đời sống đoan chính và hoàn toàn khắng khít với Chúa. Đó là lời Chúa.
 ALLELUIA: Ga 1, 14 và 12
 Alleluia, alleluia! – Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta; những ai đón nhận Người, Người sẽ ban cho quyền làm con cái Thiên Chúa. – Alleluia.
                       PHÚC ÂM: Mc 1, 21-28
            “Ngài giảng dạy người ta như Đấng có uy quyền”.
                      Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
             (Đến thành Capharnaum) ngày nghỉ lễ, Chúa Giêsu vào giảng dạy trong hội đường. Người ta kinh ngạc về giáo lý của Người, vì Người giảng dạy người ta như Đấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ. Đang lúc đó, trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng: “Hỡi ông Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Chúa Giêsu quát bảo nó rằng: “Hãy im đi và ra khỏi người này!” Thần ô uế liền dằn vặt người ấy, thét một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy. Mọi người kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Cái gì vậy? Đấy là một giáo lý mới ư? Người dùng uy quyền mà truyền lệnh cho cả thần ô uế và chúng vâng lệnh Người”. Danh tiếng Người liền đồn ra khắp mọi nơi, và lan tràn khắp vùng lân cận xứ Galilêa. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

Thứ Năm, 25 tháng 1, 2018

27.01.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

THỨ BẢY, TUẦN III MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B
Suy niệm TIN TƯỞNG VÀO CHÚA
THỨ BẢY TUẦN 3 THƯỜNG NIÊN
                 Trong một cuộc hải trình vượt Đại Tây Dương, khách du lịch đang thư thái ngắm cảnh hoàng hôn trên boong tàu. Bỗng mây đen ùn ùn kéo tới, tối sầm cả một vùng trời. Sấm chớp đổ xuống liên hồi, giông tố cuồn cuộn nổi lên, càng lúc càng thét gào dữ dội. Mọi người trên boong chen lấn nhau chạy về phòng mình.
                 Duy chỉ có một bé trai cứ tiếp tục chạy giỡn trên boong giữa trận cuồng phong. Được hỏi tại sao em không sợ hãi trước cơn giông tố? Em thản nhiên đáp lại: Vì cha em là người cầm lái con tàu!
                Giống như khách du lịch trong câu chuyện trên, các môn đệ cũng gặp trận cuồng phong khi vượt biển. Các ngài kinh hoàng vì thấy mình như sắp bị nuốt chửng.
                Bó tay bất lực trước phong ba bão táp, các ngài đã vội đánh thức Đức Giêsu và xin Ngài ra tay cứu giúp: “Thưa Thầy, chúng con chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?”. Ngài liền đe gió và phán với biển như phán với một người bị quỷ ám: “Im đi, câm đi!”. Tức thời gió liền tắt và biển lặng như tờ. Ai cũng thích cuộc đời mình sóng yên biển lặng, xuôi chèo mát mái. Nhưng cuộc đời nào mà chẳng có những cơn giông? Đại dương nào mà chẳng có bão tố?
                Tuy nhiên, chính trong giông tố cuộc đời, nó mới giúp chúng ta nhận ra mình cần đến Chúa nhiều hơn. Vì chính mình còn yếu đuối và bất lực, còn nhát đảm và kém tin. Cũng chính giông tố sẽ giúp ta đến gần với Chúa, để ta hoàn toàn phó thác cho sự quan phòng của Ngài. Cũng chính giông tố sẽ giúp ta hiểu và biểu lộ được đức tin. Có thể nói, đức tin sẽ lớn lên ít nhiều sau mỗi lần giông tố. Thánh Phaolô còn viết khuyên dạy chúng ta: “Thiên Chúa không ban cho ta một thần khí nhát sợ nhưng mạnh mẽ, bác ái và tự chủ”, nên chúng ta cần vững tin vào Ngài hơn.
                Mỗi người chúngta không khác chi chiếc thuyền nan chông chênh giữa cơn lốc cuộc đời, khó khăn nối tiếp khó khăn. Giống như cậu bé đã tin tưởng ở cha mình cầm lái con tàu, mỗi người chúng ta hãy vững tin ở Thiên Chúa tình yêu. Ngài sẽ hướng dẫn cuộc đời của mỗi người chúng ta. Có Chúa trong đời, những cô đơn như bị xóa nhòa, những khó khăn dường như nhỏ lại, những yếu đuối dường như được tăng thêm sức mạnh. Chúng ta không cầu xin cho cuộc đời mình như biển lặng để được an hưởng trong sự yên lặng giả tạo, nhưng xin cho cõi lòng chúng ta được bình yên, được yên lặng, được vững tin ngay cả giữa lúc biển động.
                 Thánh Phanxicô Salêziô dạy rằng: “phải ở lại trong con thuyền mà Thiên Chúa đã đặt chúng ta vào, để hành trình từ cõi đời này về chốn đời sau luôn có Chúa. Nhưng chúng ta phải sẵn sàng ở lại trong sự bình an thanh thản của Ngài.
                 Con thuyền đời ta chẳng bao giờ được êm ả, quả thật nó chỉ êm ả khi ta tới bến Thiên Đàng. Xin cho lòng ta luôn bình ăn ngay cả khi Chúa còn đang ngủ, miễn là có Chúa trong thuyền, vì Chúa chính là thuyền trưởng của cuộc đời ta. ( Nguồn: Suy Niệm Mỗi ngày )

GIÁO XỨ THỦ ĐỨC: THÔNG TIN GIÁO XỨ (Từ CN 28.01 - CN 04.02,2018 )

THÔNG TIN GIÁO XỨ 
(Tuần lễ từ Chúa Nhật 28/01 đến Chúa Nhật 04/02/2018) 
    I. Lịch Phụng Vụ trong tuần :
         Hôm nay Chúa Nhật 28/01, Chúa Nhật 4 Thường Niên.
         Thứ Tư 31/01, Thánh Gioan Bosco linh mục, lễ nhớ.
         Thứ Năm đầu tháng.
         Thứ Sáu đầu tháng 02/02, Dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh, lễ Nến, lễ kính.
         Thứ Bảy đầu tháng.
         Chúa Nhật 04/02, Chúa Nhật 5 Thường Niên.
   II. Tin Giáo xứ :
        1. Giáo xứ chúc mừng và cầu nguyện cho bà con Giáo Họ Don Bosco nhân dịp bổn mạng trong thánh lễ 17g30 chiều thứ Tư 31/01/2018.
        2. Thứ Sáu tuần này - lễ Nến, do đó trước thánh lễ sáng chiều có cử hành nghi thức làm phép nến và kiệu nến ; sau lễ chiều có đặt tay chúc lành cho các em thiếu nhi và các thai phụ. Ông bà anh chị em có nhu cầu làm phép nến, xin mang đến nhà thờ trước giờ lễ, xin dán tên bên ngoài bao đựng nến để nhận lại sau lễ.
         3. Thứ Bảy tuần này 03/02, buổi sáng lúc 8g00 Giáo xứ sẽ trao quà cho những gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn để chia sẻ niềm vui ngày Tết.
             Và lúc 18g30 tối cùng ngày, sẽ khai mạc Lễ Hội Ẩm Thực tại Giáo Xứ. Mời bà con giáo dân đến chung vui.
         4. Thứ bảy và Chúa Nhật hôm nay, các Dì Mến Thánh Giá Cái Nhum đến giáo xứ để xin bà con giáo dân giúp đỡ xây dựng nhà nguyện của nhà dòng. Mong đón nhận được tấm lòng quảng đại của bà con giáo dân. Xin mời Dì đại diện nhà dòng có đôi lời với bà con giáo dân.
 Cha Sở Giáo Xứ Thủ Đức

THỨ BẢY, TUẦN III MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

27/01/2018
Thứ Bảy Mùa Thường Niên Năm Chẵn
                     BÀI ĐỌC I: 2 Sm 12, 1-7a, 10-17
          “Tôi đã phạm tội đến Chúa”.
                    Trích sách Samuel quyển thứ hai.
            Trong những ngày ấy, Chúa sai Nathan đến cùng Đavít. Ông đến và nói với Đavít rằng: “Trong thành kia có hai người, một người giàu và một người nghèo. Người giàu có rất nhiều chiên bò, còn người nghèo thì không có gì, ngoài một con chiên con mà ông đã mua và nuôi dưỡng, nó lớn lên trong nhà ông cùng với con cái ông, cùng ăn một bánh, cùng uống một chén và cùng ngủ một giường với ông; ông kể nó như con gái mình. Có một người khách đến thăm người giàu ấy, ông ta không muốn bắt chiên bò của mình để dọn tiệc đãi khách, nhưng lại bắt con chiên của người nghèo mà dọn tiệc đãi khách”. Đavít tức giận người đó lắm, và nói cùng Nathan rằng: “Nhân danh Thiên Chúa hằng sống! Người làm như thế là đáng chết. Nó phải bồi thường gấp bốn lần vì đã hành động bất nhân như thế!” Nathan liền nói với Đavít: “Ngài chính là người đó. Chúa là Thiên Chúa Israel phán rằng: Lưỡi gươm sẽ không bao giờ rời khỏi dòng dõi ngươi cho đến muôn đời, vì ngươi đã khinh dể Ta, đã cướp vợ của Uria người Hêthê làm vợ mình. Vì thế Chúa phán rằng: Từ gia đình ngươi, Ta sẽ gây nên tai hoạ đổ trên đầu ngươi. Ngay trước mặt ngươi, Ta sẽ đem thê thiếp của ngươi trao cho người khác, nó sẽ ăn ở với chúng ngay dưới ánh sáng mặt trời. Ngươi đã hành động thầm lén, còn Ta, Ta sẽ làm việc đó trước mặt toàn dân Israel và giữa thanh thiên bạch nhật”. Đavít nói cùng Nathan rằng: “Tôi đã phạm tội đến Chúa”. Và Nathan nói cùng Đavít rằng: “Chúa cũng đã tha tội cho ngài rồi, ngài sẽ không phải chết. Nhưng vì việc này, ngài làm dịp cho quân thù của Chúa nói phạm thượng, nên đứa con của ngài sẽ chết”. Rồi Nathan ra về. Và Chúa giáng hoạ trên đứa con của Đavít do vợ của Uria sinh ra, nên nó lâm trọng bệnh. Đavít khẩn cầu Chúa cho đứa trẻ, ông ăn chay và lui về phòng nằm dưới đất. Các kỳ lão đến nhà vua và nài xin vua chỗi dậy, nhưng vua không chịu và không dùng bữa với họ. Đó là lời Chúa.

 ĐÁP CA: Tv 50, 12-13. 14-15. 16-17.
 Đáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch (c. 12a).
 1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. – Đáp.
 2) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ, với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài. – Đáp.
 3) Xin cứu gỡ con khỏi đền nợ máu, ôi lạy Chúa là Chúa cứu độ con, lưỡi con sẽ ca ngợi đức công minh Chúa. Lạy Chúa, xin mở môi con, miệng con sẽ loan truyền lời ca khen. – Đáp.

ALLELUIA: Tv 118, 27
 Alleluia, alleluia! – Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.
                       
                          PHÚC ÂM: Mc 4, 35-40 (Hl 35-41)
              “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?”
                        Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
                Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ”. Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?” Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: “Hãy im đi, hãy lặng đi”. Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: “Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?” Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?” Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN

Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018

26.01.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA


 – Thứ Sáu tuần 3 thường niên – 
Thánh Timôthê và thánh Titô, giám mục, Lễ nhớ.
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít”.
SUY NIỆM ; Diễn Văn Truyền Giáo

           Giáo Hội mời gọi chúng ta đọc và suy niệm những câu đầu tiên của chương 10 Phúc Âm theo thánh Luca. Ðây là bài diễn văn truyền giáo số 2. Bài diễn văn truyền giáo số 1 là chương 9, Phúc Âm thánh Luca. Trong bài diễn văn truyền giáo số 2, Chúa Giêsu ngỏ lời căn dặn bảy mươi hai môn đệ mà Ngài sai đi từng nhóm hai người một để làm như một cộng đoàn làm việc chung với nhau, chứ không phải một cách riêng rẽ. Con số mười hai tông đồ nhắc đến mười hai chi họ Israel; con số bảy mươi hai môn đệ nhắc đến chi tiết nơi chương 10 sách Sáng Thế: "Khi tất cả các dân nước trên mặt đất". Như thế, chúng ta có thể nói rằng bài diễn văn truyền giáo số 2 của Chúa Giêsu trong đoạn Phúc Âm thánh Luca mà hôm nay chúng ta suy niệm là những lời căn dặn của Chúa Giêsu cho tất cả mọi thành phần Giáo Hội Dân Chúa đến từ khắp mọi nơi không phân biệt màu da, chủng tộc, tiếng nói. Tất cả mọi người đồ đệ của Chúa đều phải là những nhà truyền giáo, những chứng nhân của Chúa và phải tuân giữ những gì Chúa căn dặn nơi chương 10 này. Những lời dặn dò trên của Chúa Giêsu thật là cặn kẽ, cụ thể, với những chi tiết hết sức thực tế. Dĩ nhiên, tinh thần phải có khi thực hiện những việc làm trên là điều quan trọng hơn. Thời đại đã thay đổi, thời chúng ta đang sống khác với thời của Chúa Giêsu.
              Những hành động cụ thể của một thời đã thay đổi, chẳng hạn như ngày xưa đi bộ, cầm gậy thì ngày nay đã có các phương tiện giao thông liên lạc khác, nhưng tinh thần của những hành động cụ thể mà Chúa Giêsu muốn các môn đệ có không bao giờ thay đổi. Trong những giây phút ngắn ngủi suy niệm này chúng ta không thể nào suy niệm tất cả mọi khía cạnh của tinh thần truyền giáo nơi môn đệ của Chúa.
                Ước chi mỗi người chúng ta tìm thì giờ rảnh rỗi trong ngày, trong tuần để trở lại suy niệm thêm về những lời căn dặn của Chúa nơi chương 10 Phúc Âm thánh Luca. Chúng ta hãy nhớ lại những lời đầu tiên Chúa Giêsu nói trong đoạn Phúc Âm hôm nay: "Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít, vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người, các con hãy ra đi". Qua câu đầu tiên này của đoạn Tin Mừng hôm nay nhắc chúng ta điểm khởi đầu căn bản của mọi hoạt động truyền giáo: trước hết là nhận thức nhu cầu của anh chị em chung quanh, thứ hai là đưa nhu cầu đó vào trong lời cầu nguyện của chính mình và thứ ba là sẵn sàng để được sai và hăng say ra đi khi được trao phó cho sứ mạng. Chúng ta hãy tự vấn xem chính mình đã có những tư tưởng căn bản này chưa? Những quan tâm truyền giáo làm chứng cho Chúa có được chúng ta đưa vào trong lời cầu nguyện của chính mình chưa? Trong cuộc đối thoại giữa mình với Thiên Chúa chưa?
                Lạy Chúa, Này con đây đã sẵn sàng, Chúa muốn con làm gì xin hãy phán và con xin lắng nghe. Xin ban ơn biến đổi mỗi người chúng con trở thành những chứng nhân đích thực của Chúa trong mọi hoàn cảnh. ( Suy Niêm Moi Ngày)

THỨ SAU, TUẦN III MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B

26/01/2018 Thứ Sáu Mùa Thường Niên Năm Chẵn
 Kính Thánh Timôthêu và Titô
                     BÀI ĐỌC I: 2 Tm 1, 1-8
            “Nhớ lại đức tin trung thành của con”.
                    Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Timô-thêu.
              Phaolô, Tông đồ của Chúa Giêsu Kitô, bởi ý định của Thiên Chúa, theo lời hứa ban sự sống trong Chúa Giêsu Kitô, gởi lời thăm Timôthêu, người con yêu dấu. Nguyện chúc ân sủng, lòng từ bi và bình an của Thiên Chúa Cha, và Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Cha cảm tạ ơn Chúa, Đấng cha phụng sự như tổ tiên cha, với tâm hồn trong trắng, khi cha đêm ngày hằng nhớ đến con trong kinh nguyện, nhớ đến nước mắt con đã chảy ra. Cha mong ước gặp con, để được đầy lòng vui mừng. Cha nhớ lại đức tin trung thành của con, đức tin mà bà ngoại của con là Lois đã có trước, rồi đến mẹ con là Êunikê, và cha tin chắc con cũng có đức tin đó. Vì vậy, cha nhắc nhở con điều này, là hãy làm sống động ơn Chúa trong con, ơn mà con lãnh nhận qua việc cha đặt tay trên con. Thật vậy, Thiên Chúa không ban cho chúng ta một thần trí nhát sợ, mà là thần trí dũng mạnh, mến yêu và độ lượng. Vậy con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng hổ thẹn vì cha là tù nhân của Người; nhưng hãy cộng tác với Tin Mừng dựa theo quyền lực của Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
                Hoặc đọc: Tt 1, 1-5
          “Gởi lời thăm Titô, người con chân thật trong cùng một đức tin”.
          Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Titô.
                 Phaolô, đầy tớ của Thiên Chúa, Tông đồ của Đức Giêsu Kitô, theo đức tin của những người được Chúa chọn, và sự hiểu biết chân lý theo lòng đạo đức, trong hy vọng được sống đời đời mà Thiên Chúa là Đấng không lừa dối, đã hứa từ muôn đời; và khi đến giờ đã định, Người bày tỏ lời Người qua việc rao giảng mà Người đã giao phó cho cha theo lệnh của Thiên Chúa Đấng Cứu độ chúng ta: gởi lời thăm Titô, người con chân thật trong cùng một đức tin. Nguyện chúc cho con được ân sủng và bình an của Thiên Chúa Cha, và của Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu độ chúng ta. Đây là lý do cha để con ở lại Crêta, là để con tổ chức cho xong xuôi tất cả, và thiết lập hàng niên trưởng trong mỗi thành phố, như cha đã truyền dạy cho con. Đó là lời Chúa.
 ĐÁP CA: Tv 95, 1-2a. 2b-3. 7-8a. 10
 Đáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa muôn dân (c. 3).
 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, hãy ca mừng Chúa đi, toàn thể địa cầu! Hãy ca mừng Chúa, hãy chúc tụng danh Người. – Đáp.
 2) Ngày ngày hãy loan truyền ơn Người cứu độ. Hãy tường thuật vinh quang Chúa giữa muôn dân và phép lạ Người ở nơi vạn quốc. – Đáp.
 3) Hãy kính tặng Chúa, hỡi người chư dân bá tánh, hãy kính tặng Chúa quyền thế với vinh quang; hãy kính tặng Chúa vinh quang xứng với danh Người. Hãy mang lễ vật, tiến vào hành lang nhà Chúa. – Đáp.
 4) Người giữ vững địa cầu cho khỏi lung lay, Người cai quản chư dân theo đường đoan chính. – Đáp. ALLELUIA: Tv 94, 8ab Alleluia, alleluia! – Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia.
                             PHÚC ÂM: Mc 4, 26-34
                   “Người kia đã gieo hạt xuống đất, rồi đi ngủ, hạt giống mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết”.
                              Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
                      Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết nữa. Đất tự nó làm cây lúa mọc lên: trước hết thành cây, rồi đâm bông, rồi kết hạt. Và khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã đến mùa”. Người còn phán: “Chúng ta sẽ lấy gì mà hình dung nước Thiên Chúa? hay dùng dụ ngôn nào mà so sánh nước đó được? Nước đó giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất trong tất cả các hạt trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, nó mọc lên thành cây rau lớn nhất, và đâm những cành to, đến nỗi chim trời có thể tới núp bóng được”. Người dùng nhiều dụ ngôn như thế mà rao giảng lời Chúa cho họ, tuỳ sức họ có thể hiểu được, và Người chỉ nói với họ bằng dụ ngôn, nhưng khi ở riêng với các môn đệ, Người giải thích tất cả cho các ông. Đó là lời Chúa.
NGUON:UBV/HĐGMVN

Thứ Ba, 23 tháng 1, 2018

25.01.2018 - LỄ KÍNH THÁNH PHAO LÔ TÔNG ĐỒ TRỞ LẠI

25.01 - Lễ Kính Thánh Phao-lô Tông Đồ Trở lại .
Hình ảnh có liên quan
              Giáo hội Công giáo cử hành cuộc Hoán Cải của vị Tông Đồ Dân Ngoại như là một kỳ công vĩ đại của Thiên Chúa quyền năng và yêu thương: Sao-lô vốn là một người Pha-ri-siêu mẫu mực, không tì vết, nhưng lại là người bách hại các Ki-tô hữu.
             Tuy nhiên, ông đã hoán cải và đã được kêu gọi để trở thành người loan báo Tin Mừng cũng như trở thành Tông Đồ cho những người gốc dân ngoại. Người ta thường nghĩ rằng, sau cuộc ngã ngựa và sau khi hoán cải, Sao-lô đã đổi tên thành Phao-lô. Kỳ thực thì không phải vậy. Đọc sách Công Vụ Tông Đồ, người ta thấy rằng, kể từ đầu cho tới tận chương 13 của tác phẩm này, Thánh Lu-ca luôn luôn gọi Vị Tông Đồ Dân Ngoại là Sao-lô. Nghĩa là, sau khi ngã ngựa và hoán cải, rồi trở thành Tông Đồ, như được ghi lại trong sách Công Vụ Tông Đồ chương 9, vị Tông Đồ Dân Ngoại vẫn không hề đổi tên; tên Sao-lô của Ngài vẫn được giữ nguyên sau đó. Và rồi ngay ở chương 13 trong tác phẩm của mình, Thánh Lu-ca cũng vẫn còn gọi vị Tông Đồ Dân Ngoại là Sao-lô. Chỉ ở Cv 13,9, Thánh Lu-ca mới giải thích rõ ràng rằng: “Ông Sao-lô cũng gọi là Phao-lô”.
                Như vậy thì vị Tông Đồ Dân Ngoại luôn có hai tên, một là Sao-lô và hai là Phao-lô, chứ không phải sau khi hoán cải Ngài mới đổi tên. Không khó để giải thích chuyện này, bởi vì Ngài là người Do-thái nhưng lại là công dân Rô-ma, và nói theo cách gọi thời nay thì Ngài là người Do-thái nhưng có quốc tịch Rô-ma. Theo phỏng đoán thì tên gọi theo tiếng Do-thái của Ngài là Sao-lô, còn tên gọi theo tiếng Rô-ma của Ngài là Phao-lô. Và cũng vì thế, kể từ Cv 13,9, nghĩa là kể từ khi Vị Tông Đồ Dân Ngoại hoạt động tại thế giới Rô-ma, thì Thánh Lu-ca sẽ chỉ gọi Ngài là Phao-lô thôi chứ không gọi là Sao-lô nữa.
                 Cha mẹ của Thánh Phao-lô là người Do-thái, sinh sống tại vùng Tarsus, tức một địa danh nằm ở khu vực Đông Nam vùng Tiểu Á. Thánh Nhân được sinh ra tại đó và đã được giáo dục một cách nghiêm ngặt trong Niềm Tin Tôn Giáo của Tổ Tiên. Lối sống của những người Pha-ri-siêu đã hấp dẫn Sao-lô cách đặc biệt, đến độ chính Ngài đã trở thành môn sinh của Rabbi Gamaliel – một người Pha-ri-siêu rất nổi tiếng và uyên bác. Sao-lô đã học theo nghệ thuật giảng dậy của các Rabbi.                     Ngài cũng rất bận tâm tới việc học hỏi Kinh Thánh trong ngôn ngữ gốc, tức tiếng Híp-ri, và cũng học cả tiếng A-ram nữa, tức ngôn ngữ mà Chúa Giê-su đã sử dụng. Chúng ta biết được thái độ đầu tiên của Sao-lô đối với Cộng đoàn Ki-tô hữu nguyên thủy nhờ vào trình thuật về cái chết của Thánh Stê-pha-nô (Cv 8): Sao-lô tỏ ra rất sung sướng về cái chết của Vị Tử Đạo tiên khởi này. Vì muốn giữ cho Giáo Lý và Truyền Thống của Cựu Ước được luôn tinh tuyền, nên Sao-lô vô cùng tức giận trước việc người ta phát tán một thứ Giáo Lý mới có nguồn gốc từ Đức Giê-su. Được tòa án tối cao trao toàn quyền xử sự, Sao-lô đã tức tốc đi tới Damascus với mục đích bắt trói tất cả mọi Ki-tô hữu, bất luận đàn ông hay đàn bà, và giải họ về Giê-ru-sa-lem để xử tử (xc. Cv 9).
                   Đang phóng ngựa bạt mạng trên đường thì Sao-lô bất thình lình gặp Chúa Giê-su. Ông liền lăn nhào xuống đất.
                   Sau cú ngã ngựa này, Sao-lô không chỉ cảm thấy đau đớn nhưng còn bị mù nữa. Ba ngày sau, Chúa mới sai ông Hanania đến với Sao-lô. Theo truyền thống Ki-tô giáo thì Hanania là Giám mục tiên khởi của Damascus, và là thành viên của nhóm Bảy Mươi Hai Môn Đệ đã được đích thân Chúa Giê-su tuyển chọn và sai đi. Hanania đã đến và bước vào ngôi nhà nơi Sao-lô đang tạm trú.
                    Ông đặt tay trên Sao-lô và nói: Này anh Sao-lô, Chúa đã sai tôi đến đây để chữa anh khỏi mù cũng như để ban Thánh Thần cho anh. Ngay lập tức Sao-lô lại nhìn thấy được, và ông đứng dậy xin chịu Phép-rửa, rồi mới ăn uống (xc. Cv 9, 10-19). Kể từ đó, Sao-lô trở thành một con người mới. Ngài hăng hái loan báo Tin Mừng khắp nơi. Trước tiên, Ngài vào trong các Hội Đường Do-thái để rao giảng Tin Mừng cho người đồng hương.
                    Tuy nhiên, vì ghen tức với Ngài, nhiều người Do-thái đã dùng những lời lăng nhục để chống lại những lời Thánh Phao-lô nói. Nên, cùng với Barnaba, Thánh Phao-lô đã tuyên bố với người Do-thái cách thẳng thừng rằng: “Anh em phải là những người đầu tiên được nghe công bố Lời Thiên Chúa, nhưng vì anh em khước từ Lời ấy, và tự coi mình không xứng đáng hưởng sự sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía dân ngoại” (xc. Cv 13,44-52).
                     Kể từ đó, Thánh Phao-lô đã dành mọi thời gian và sức lực để loan báo Tin Mừng cho những người gốc dân ngoại. Vì thế, Ngài được mệnh danh là Vị Tông Đồ Muôn Dân.

25.01.2018 - SUY NIỆM LỜI CHÚA

THỨ NĂM, TUẦN III NÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B
SUY NIỆM :Tông Đồ Phaolô Trở Lại

                 Người ta gọi Ngài một biệt danh như thế, nhưng Ngài không được hân hạnh như nhóm 12 các ông, đã được trông thấy Người, được nghe, được đi theo sau khi được Người chọn các ông. Đối với 12 vị, Đức Ki-tô không phải là người xa lạ, đó là người cùng làng xóm. Một người cùng chi họ.                    Còn Phaolô, ông không bao giờ trông thấy Đức Ki-tô. Nếu ông là kẻ bắt bớ các tông đồ và các môn đệ, không phải vì các ông này tuyên xưng danh Đức Ki-tô, nhưng các ông cũng như Đức Ki-tô, đã làm rối trật tự, Phaolô là người biệt phái, công dân Rôma, môn sinh của các thầy nổi tiếng thời đó.
                 Ông không đấu tranh chống lại một bóng ma, nhưng chống lại những kẻ theo một giáo lý mới làm điên cuồng. Một thế hệ mới...
                 Phaolô đã là một người thuộc thế hệ mới của các tông đồ. Công vụ tông đồ kể lại một cách tóm tắt cho chúng ta đoán được Phaolô chắc chắn đã tiêu hao nhiều năm đi bắt bớ các tín hữu, trước khi bị té ngựa trước ánh sáng Đức Ki-tô. Sứ điệp của Đức Ki-tô đã ban bố và được đón nhận khắp xứ Giuđa. Trước khi Phaolô xuất hiện. Phêrô đã làm cho nhiều người ngoài Do Thái trở lại rửa tội.                           Phaolô, một người thuộc thế hệ mới, vì ông sống trong nền văn hóa Hy lạp, được giáo dục Rôma. Và cuộc trở lại của ông là nhờ ơn Chúa biến đổi ông tận gốc. Cho tới ông, Tin Mừng còn hạn chế chỉ giảng cho người Do Thái, trừ Phêrô mới giảng một lần cho dân ngoại. Nhưng khi đến thời giảng Tin Mừng cho dân ngoại, thì Phaolô trở thành một Tarrê, một bổn đạo mới đã được trao trách nhiệm rao giảng Tin Mừng cho muôn dân.
                   Thánh Thần đổi mới. Phải trông cậy vào Thánh Thần, Ngài đến canh tân mọi sự, Thánh Thần muôn đời tươi trẻ. Ngài không bảo chúng ta phải chiều theo những tính hay thay đổi của tuổi trẻ, bắt chước những tính đó là làm trò hề và ngu muội, Ngài bảo chúng ta phải biết lắng nghe những gì cao đẹp và tươi trẻ, và thi hành trọn vẹn những đòi hỏi của chân lý của chân thành, của ân huệ và hướng dẫn những tính tự nhiên đó sống theo Thánh Thần.
                     Ước mong những người đạo lâu đời trở nên những người đầu trong tình yêu và tái sinh thành trẻ trung vầ đổi mới theo Thánh Thần. ( Suy Niệm Lời Chúa )

THỨ NĂM, TUẦN III MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM A

25/01/2018
Thứ Năm Mùa Thường Niên Năm Chẵn
 THÁNH PHAOLÔ TÔNG ĐỒ TRỞ LẠI
                        BÀI ĐỌC I: Cv 9, 1-22
              “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?”
                       Trích sách Tông đồ Công vụ.
               Trong những ngày ấy, Saolô còn mải say mê hăm doạ giết các môn đồ Chúa. Ông đến thượng tế, xin chứng minh thư gởi đến hội đường ở Đamas, để nếu gặp ai theo đạo ấy, bất luận nam nữ, ông bắt trói đem về Giêrusalem. Đang khi đi đường, lúc đến gần Đamas, bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông, ông ngã xuống đất và nghe tiếng phán rằng: “Saolô, Saolô, sao ngươi bắt bớ Ta?” Ông thưa: “Lạy Ngài, Ngài là ai?” Chúa đáp: “Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt bớ; giơ chân đạp mũi nhọn thì khổ cho ngươi”. Saolô run sợ và kinh hoàng hỏi rằng: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?” Chúa phán: “Hãy chỗi dậy, vào thành, và ở đó người ta sẽ nói cho ngươi phải làm gì”. Những kẻ đồng hành với ông đứng lại, hoảng hốt; họ nghe rõ tiếng mà không thấy ai. Saolô chỗi dậy khỏi đất, mắt ông vẫn mở mà không trông thấy gì. Người ta cầm tay dẫn ông vào thành Đamas; ông ở lại đấy ba ngày mà không thấy, không ăn, cũng không uống. Bấy giờ ở Đamas, có một môn đồ tên là Anania; trong một thị kiến, Chúa gọi ông rằng: “Anania”. Ông thưa: “Lạy Chúa, này con đây”. Chúa phán: “Hãy chỗi dậy và đến phố kia gọi là phố “Thẳng”, và tìm tại nhà Giuđa một người tên Saolô, quê ở Tarsê; nó đang cầu nguyện”. (Saolô cũng thấy một người tên Anania bước vào, và đặt tay trên ông để ông được sáng mắt). Anania thưa: “Lạy Chúa, con đã nghe nhiều người nói về người này rằng: ông đã gây nhiều tai ác cho các thánh của Chúa tại Giêrusalem; tại đây, ông đã được các thượng tế cho phép bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa”. Nhưng Chúa phán: “Cứ đi, vì người này là lợi khí Ta đã chọn, để mang danh Ta đến trước dân ngoại, vua quan và con cái Israel. Ta sẽ tỏ cho nó biết phải chịu nhiều đau khổ vì danh Ta”. Anania ra đi, bước vào nhà, và đặt tay trên Saolô mà nói: “Anh Saolô, Chúa Giêsu, Đấng hiện ra với anh trên đường đi đến đây, sai tôi đến cùng anh, để anh được thấy và được tràn đầy Thánh Thần. Tức thì có thứ gì như những cái vảy rơi khỏi mắt ông, và ông được sáng mắt. Ông chỗi dậy chịu phép rửa, và sau khi ăn uống, ông được lại sức, ông ở lại ít ngày cùng với các môn đồ thành Đamas. Và lập tức ông rao giảng trong các hội đường rằng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa. Mọi người nghe rao giảng đều kinh ngạc và nói rằng: “Há chẳng phải ông này đã bách hại những người đã cầu khẩn danh ấy tại Giêrusalem, và cũng đã tới đây mà truy nã họ để điệu họ về cho các thượng tế sao?” Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 116, 1. 2
 Đáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).
 1) Toàn thể chư dân, hãy ngợi khen Chúa! Hết thảy các nước, hãy chúc tụng Người! – Đáp.
 2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng ta thực là mãnh liệt. và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời. – Đáp.

ALLELUIA: Ga 15, 16
 Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta đã chọn các con giữa thế gian, hầu để các con đi và mang lại hoa trái, để hoa trái các con tồn tại”. – Alleluia.
                   
PHÚC ÂM: Mc 16, 15-18
            “Các con hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian”.
                    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
              Khi ấy, Chúa Giêsu (hiện ra với mười một môn đệ và) nói: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những dấu lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc thì cũng không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân được lành mạnh”. Đó là lời Chúa.
NGUỒN: UBPV/HĐGMVN